ĐIẾU VĂN
Văn tế Thiếu tướng. Nguyễn Giác Ngộ, người tình nghi bị Nguyễn Văn Đợt (tức Hòa thượng "giả" Thích Đạt Niệm) đầu độc chết theo lệnh giáo chủ Tà đạo Nguyễn Long Châu
Tuổi thanh xuân năm xưa
Các Anh để lại một tình yêu
Các Bác đem theo một nỗi nhớ,
Buổi ra đi gió lộng tiễn chân
Từ biệt mẹ, không quay đầu nhìn lại
“Xưa nay chinh chiến mấy ai về?”
Tổ quốc cần, hiên ngang đời chiến sĩ
Giang sơn gọi, bất khuất bậc hùng anh
Dù máu đổ chốn sa trường, vì chính nghĩa không màng thân mạng
Dù bom rơi nơi trận mạc, giữ giang san chẳng tiếc máu đào.
Tướng Nguyễn Giác Ngộ thà chết không đầu hàng giặc Pháp
Quyết đương đầu cùng gia tộc họ Ngô
Hỡi ôi!
Quê nhà lãng đãng bóng khói, bóng sương
Hồn tử sĩ vấn vương
Miền Tây bi thương một đời oanh liệt
Trong gang tấc mất còn, tỏ rạng mặt hùng anh
Trung tướng Lâm Nguyên Thành
Trung tướng Trần Văn Soái
Thiếu tướng Lê Quang Vinh
Hùng dũng góc trời Nam,
Môn đệ Đức Huỳnh Giáo Chủ
“Vì nước quên mình,
Sống oanh liệt, chết càng oanh liệt.
Xả thân báo quốc,
Sống vinh quang, chết cũng vinh quang…
Nguyễn Giác Ngộ trung liệt”
Đất lặng buông xuôi
Trời khô lệ cạn
Người nhớ thương người…
Độc ác thay tên Nguyễn Văn Đợt
Đầu độc người theo lệnh Long Châu
Miền Tây nhỏ lệ nhói đau
Khi người tướng lão chết sầu thảm thương
Kính dâng một nén tâm hương
Thắp người quá vãng qua đường Lạc bang,
Thác vinh quang, sơn hà nhỏ lệ
Sống vĩ đại, tổ quốc ghi công,
Hôm nay tấc dạ chí thành
Gửi về các anh, các bác tấm lòng tri ân
Vì đại nghĩa đã vong thân
Nguyễn Giác Ngộ hãy ngủ an giấc nồng
Gởi lòng vào dãi non sông
Ngàn năm vẫn mãi sáng soi cho đời.
Điếu văn xin gửi mấy lời
Tế người thiên cổ muôn đời không quên.
Xin bái biệt!
Hội Phật Bút Tự Do Việt Nam
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét