Vi Đà

Thứ Năm, 19 tháng 5, 2022

Trả lại danh thắng quốc gia và đuổi những “sư hổ mang” ra khỏi chốn tu hành


Chùa chiền là chốn linh thiêng. Ở đó, thầy chùa có vai trò hết sức quan trọng và nhạy cảm. Không ai khác mà chính thầy chùa là tấm gương phản chiếu hình ảnh từ bi, xỉ hả của Đức Phật. Ngoài trách nhiệm là người truyền dạy giáo lí, đạo pháp, thầy chùa còn là một công dân, luôn được tôn kính và ngưỡng mộ. Bởi vậy, ở nơi cửa Phật không có chỗ cho “sư hổ mang” nương thân!…
Phương án mà cựu Bí thư Tỉnh ủy Khánh Hòa Nguyễn Văn Tự đưa ra cho Thích Chúc Minh là dùng Danh thắng Quốc gia “dọn cỗ” cho một vị tu hành “sư hổ mang”. Nhãn tiền cho ông Tự ở chỗ: Thích Chúc Minh nhận lời ngay trước mặt, nhưng khi ra khỏi phòng họp ông thầy tu này đã phản tặc.
Thử đặt câu hỏi: Tại sao sau kết luận của Bí thư, cả bộ máy chính quyền tỉnh Khánh Hòa và TP Nha Trang chạy đôn đáo để thực hiện, nhưng Thích Chúc Minh lại nhởn nhơ? Phải chăng Thích Chúc Minh coi Bí thư Tỉnh ủy Khánh Hòa không ra gì? Phương án của ông Tự giao cho Thích Chúc Minh 1.200m2, sau đó Nhà nước bỏ tiền ra đầu tư xây dựng công viên (đã có dự án với vốn ngân sách hơn 6 tỉ đồng) rồi thuê lại Chúc Minh trông coi, quản lí, sử dụng (nghĩa là ngoài việc khai thác công viên, hằng tháng Minh còn được nhận một khoản tiền thuê quản lí, coi giữ của tỉnh Khánh Hòa). Nếu thực hiện phương án trên thì Thích Chúc Minh một lúc đạt 2 mục tiêu: Vừa có đất vàng để xây chùa hợp pháp, vừa thâu tóm toàn bộ Danh thắng Quốc gia Hòn Đỏ mà không tốn một xu đầu tư, lại còn được thêm tiền thuê trông coi để ăn chơi trác táng. Đây là phương án cần xem lại mục đích, ý đồ của người lãnh đạo vì thời điểm đó ông Tự chuẩn bị nghỉ hưu.
 Chùa Từ Vân ở Cam Ranh.
Trở lại vấn đề đang gây bức xúc dư luận: Tại sao trong giới tu hành, ở nơi cửa thiền vẫn tồn tại những “sư hổ mang”? Trách nhiệm của Hội Phật giáo tỉnh Khánh Hòa, Ban Tôn giáo tỉnh và các cơ quan bảo vệ pháp luật tỉnh Khánh Hòa ở đâu? Vụ việc clip về Thích Chúc Minh vừa bột phát chẳng qua là giọt nước tràn li. Hành vi xâm hại Danh thắng Quốc gia của vị sư này diễn ra hàng chục năm ở Hòn Đỏ làm cho các cấp, các ngành của tỉnh Khánh Hòa và TP Nha Trang tốn không biết bao công sức, thời gian để can thiệp; báo chí cũng tốn nhiều giấy mực để phanh phui. Nhưng không hiểu sao cứ mỗi lần sự việc sắp kết thúc, thầy trò Thích Viên Mãn chuẩn bị mang nón ra đi lại có bàn tay phù phép bề trên can thiệp, để cuối cùng phải chùn bước trước ông “sư hổ mang” Thích Chúc Minh? Tại sao trước đây, thầy chùa gây án, cơ quan bảo vệ pháp luật không vào cuộc để vạch mặt và xử lí khi người bị hại kêu cứu và báo chí lên tiếng? Hành vi đánh chú ruột của Thích Chúc Minh gây thương tích không được xử lí, vậy bình đẳng ở chỗ nào? Thích Chúc Minh lợi dụng chính sách tôn giáo của Đảng hay ai đó “mở lối” cho ông “sư hổ mang” này lợi dụng để lộng hành?
Cũng như Thích Chúc Minh, vị thầy tu Thích Thông Anh, trụ trì chùa Từ Vân hay còn gọi là chùa ốc Cam Ranh với hành vi hiếp dâm trẻ em rõ ràng đến mức người bị hại tố cáo, 4 nhà sư của chùa được Thích Thông Anh ủy quyền mang 200 triệu đồng đến gặp người bị hại để giải quyết và chính ông thầy chùa này thừa nhận đầy đủ trong một cuốn băng ghi âm dài 30 phút về hành vi hiếp dâm của ông ta. Vậy sao Công an vẫn không xem xét? Thời hiệu của một vụ án hiếp dâm là 20 năm. Thông báo trả lời đơn cho người bị hại có thời hiệu 15 ngày. Từ ngày cơ quan Công an thông báo trả lời đơn người bị hại đến nay đã 4 năm, hết thời hiệu. Điều đó là đúng. Bộ luật Tố tụng Hình sự quy định: Mọi công dân đều có quyền và trách nhiệm tố giác tội phạm và thông tin trên báo cũng được coi là một kênh tố giác tội phạm. Vậy tại sao vụ thầy tu Thích Thông Anh ở chùa Từ Vận hiếp dâm trẻ em, công dân tố giác, báo chí đăng tải rầm rộ, dư luận xôn xao… nhưng Công an không vào cuộc?
Không thể đơn giản cho qua một hành vi vừa vi phạm pháp luật, vừa vi phạm đạo giáo của một vị sư trụ trì ngôi chùa mà hằng ngày với biết bao phật tử từ mọi phương đổ về, thông qua ông này để cúng kính cầu xin Đức Phật ban phát sự an lành, cứu nhân độ thế. Không thể để cho những ông “sư hổ mang” ấy lợi dụng sự tín ngưỡng của người dân, dùng tiền chùa phục vụ cho sự ăn chơi trác táng, đi ngược lại tôn chỉ mục đích của giới Phật. Đã tu hành mà còn dâm dục. Đó là điều phỉ nhổ. Dâm dục là một trong 4 trọng giới của Ba La Di. Phạm giới này cũng coi như hạt đậu bị đem đi luộc trước khi gieo, không bao giờ mọc được. Người phạm giới Ba La Di thì không còn giới để tì kheo mà phải hoàn tục, không được sống chung với tăng đoàn.
Xuất phát từ thực tiễn nói trên, với trách nhiệm vừa là nhà báo, vừa là công dân, chúng tôi kiến nghị: Cả Thích Chúc Minh và Thích Thông Anh, trước hết Hội Phật giáo Việt Nam chỉ đạo Hội Phật giáo tỉnh Khánh Hòa đuổi vĩnh viễn 2 ông “sư hổ mang” này ra khỏi chùa Từ Tôn (Nha Trang) và chùa Từ Vân (Cam Ranh). Xem xét lại trách nhiệm hình sự của Thích Thông Anh, nhằm giữ nghiêm pháp luật và đạo giáo. Hội Phật giáo tỉnh Khánh Hòa cùng Ban Tôn giáo TP Nha Trang và TP Cam Ranh cần mở một đợt sinh hoạt đạo đức, phẩm hạnh cho giới tu hành trong các chùa chiền trên toàn tỉnh để tẩy rửa vết dơ của 2 ông “sư hổ mang” nhằm đem lại sự thanh tịnh, an bình, từ bi, xỉ hả chốn cửa thiền

 Bài và ảnh Nguyễn Xuân/Người Cao tuổi 

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét